Thời gian mà con người có thể ngây thơ trong đời thật sự rất ngắn.
2020 đã là 5 năm trước.
Tôi thấy thời gian đang lấy lại tài năng, linh khí, cảm nhận và sự nhạy bén của tôi, mỗi ngày lấy đi một nửa, nỗi đau trưởng thành ở tuổi hai mươi ba mạnh mẽ hơn nhiều so với ở tuổi mười tám.
Sau khi tốt nghiệp, mùa hè không còn là kỳ nghỉ hè cứu rỗi tôi nữa, mà là cơn mưa bão thúc giục tôi lên đường.
Đôi khi tôi cũng suy nghĩ, tôi đã bắt đầu vất vả kiếm sống giữa dòng xe cộ, bắt đầu lo lắng về tiền thuê nhà, tiền điện nước và vấn đề hưu trí.
Tôi luôn lo lắng, lo lắng về con đường tương lai sẽ đi như thế nào.
Bị kẹt trong cái lồng giáo dục truyền thống suốt mười năm ở độ tuổi đầy khao khát khám phá, đầy tài năng và đáng để thể hiện, đến khi cuối cùng có được tự do mới thấy tiếc nuối vì thời gian quá ngắn, có quá nhiều điều muốn học, muốn thấy, muốn trải nghiệm và muốn lưu giữ.
Tôi giơ tay ra với thế giới, nhưng thế giới đã không còn chờ đợi nữa.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Thời gian mà con người có thể ngây thơ trong đời thật sự rất ngắn.
2020 đã là 5 năm trước.
Tôi thấy thời gian đang lấy lại tài năng, linh khí, cảm nhận và sự nhạy bén của tôi, mỗi ngày lấy đi một nửa, nỗi đau trưởng thành ở tuổi hai mươi ba mạnh mẽ hơn nhiều so với ở tuổi mười tám.
Sau khi tốt nghiệp, mùa hè không còn là kỳ nghỉ hè cứu rỗi tôi nữa, mà là cơn mưa bão thúc giục tôi lên đường.
Đôi khi tôi cũng suy nghĩ, tôi đã bắt đầu vất vả kiếm sống giữa dòng xe cộ, bắt đầu lo lắng về tiền thuê nhà, tiền điện nước và vấn đề hưu trí.
Tôi luôn lo lắng, lo lắng về con đường tương lai sẽ đi như thế nào.
Bị kẹt trong cái lồng giáo dục truyền thống suốt mười năm ở độ tuổi đầy khao khát khám phá, đầy tài năng và đáng để thể hiện, đến khi cuối cùng có được tự do mới thấy tiếc nuối vì thời gian quá ngắn, có quá nhiều điều muốn học, muốn thấy, muốn trải nghiệm và muốn lưu giữ.
Tôi giơ tay ra với thế giới, nhưng thế giới đã không còn chờ đợi nữa.